“Mã nguồn ơi, phải chăng em cũng thế?” là một bài thơ ngẫu hứng của Vũ Đại Hưng khi tập tành làm web bằng mã nguồn WordPress. Nhiều khi sự đam mê cũng có chút gì làm xúc tác để sinh sôi nhiều ý tưởng kỳ cục hơn, Chúc các bạn đọc thơi vui vẻ!
Mã nguồn ơi có riêng gì em hỡi
Đã cho anh những đêm dài thức suốt
Những đoạn code nhập xong rồi lại xóa
Template chưa khi nào vừa mắt
Anh ngồi nhìn CSS đi hoang
Những câu lệnh viết nửa chừng bỗng nhớ
Ánh mắt nào như đã biết nhìn theo
Cái quay lưng, cái vẫy tay tạm biệt
Mã nguồn ơi có riêng gì em hỡi
Anh mân mê như yêu dấu theo về
Plugin rồi widget nhiêu khê
Vẫn trống vắng những đêm dài như thế
Vẫn thấy mong một bàn tay nhỏ bé
Chạm bờ vai khe khẽ: Ngủ thôi nào!
Mã nguồn ơi, phải chăng em cũng thế?